Hà, một cô gái hiền lành, từng là con dâu nhà họ Nguyễn. Sau ba năm hôn nhân đầy mâu thuẫn, cô ly hôn với chồng, anh Tuấn, và rời đi với trái tim tan vỡ. Dù vậy, Hà luôn giữ lòng biết ơn bố chồng, ông Tâm, người duy nhất trong nhà đối xử tử tế với cô. Khi còn làm dâu, Hà chăm sóc ông tận tình, từ nấu cháo lúc ông ốm đến trò chuyện mỗi tối để ông đỡ cô đơn.

Ba năm sau ly hôn, Hà nhận tin ông Tâm qua đời. Cô muốn về thắp hương, nhưng mẹ chồng, bà Liên, và cả dòng họ cấm cửa, nói cô không còn liên quan đến gia đình. Hà đành lặng lẽ đứng ngoài cổng, khóc thương ông từ xa. Điều cô không biết là trước khi mất, ông Tâm viết di chúc để lại cho cô một mảnh đất trị giá 2 tỷ đồng – tài sản ông tích cóp cả đời. Ông muốn cảm ơn Hà vì những năm tháng tận tụy chăm sóc ông.

Nhưng cả dòng họ, đứng đầu là bà Liên, không đồng ý. Họ cho rằng Hà, một con dâu cũ, không xứng nhận tài sản. Bà Liên tham lam, giấu nhẹm di chúc, chiếm mảnh đất cho riêng mình. Họ hàng đồng tình, giấu kín chuyện này, không để Hà hay bất kỳ ai ngoài nhà biết.

Một ngày, Hà ra thăm mộ ông Tâm, mang theo bó hoa và nén hương. Khi cô vừa thắp hương, bát hương đang yên lành bỗng cháy ngùn ngụt, ngọn lửa bùng lên bất thường rồi tắt ngấm. Hà sững sờ, linh cảm có điều gì đó kỳ lạ. Cô về nhà, lòng nặng trĩu, không ngừng nghĩ về bố chồng.

Mãi một năm sau, em gái của Tuấn, cô út trong nhà, tìm gặp Hà và kể lại sự thật. Cô út tiết lộ về di chúc của ông Tâm, về mảnh đất 2 tỷ đồng dành cho Hà, và việc mẹ chồng tham lam chiếm đoạt. Cô út còn kể rằng sau khi giấu di chúc, bà Liên liên tục gặp ác mộng, thấy ông Tâm về trách móc. Một lần đi qua suối, bà trượt chân ngã, qua đời ngay tại chỗ. Dân làng xì xào rằng đó là quả báo vì lòng tham và bất nghĩa.

Hà bật khóc khi biết sự thật. Cô không oán trách dòng họ, chỉ xót xa vì bố chồng đã nghĩ cho mình đến phút cuối, nhưng cô không thể nhận được món quà ông để lại. Hà quay lại thắp hương cho ông Tâm, thì thầm:
“Bố ơi, con cảm ơn bố. Con sẽ sống tốt để không phụ lòng bố.”

Câu chuyện về Hà và di chúc của ông Tâm lan khắp làng, như bài học rằng lòng tốt và sự tận tụy sẽ luôn được ghi nhớ, còn lòng tham và sự bất nghĩa sớm muộn cũng phải trả giá.