Tôi và chồng cùng tuổi 35. Anh làm kỹ sư công trình, còn tôi mở một tiệm bán đồ thời trang nhỏ, trước đó cũng làm đủ mọi nghề. Thu nhập của hai vợ chồng dao động từ 35-45 triệu đồng mỗi tháng, đủ để nuôi dạy hai đứa con nhưng chưa thể gọi là dư giả.
Nhưng điều làm tôi thấy kiệt sức suốt 10 năm qua chính là việc phải lo chu toàn cho gia đình bên chồng. Bố mẹ chồng tôi sống ở quê, sức khỏe yếu và không có thu nhập ổn định. Bố anh nghỉ làm đã lâu, còn mẹ anh phải điều trị bệnh tiểu đường mãn tính. Bao nhiêu lễ nghi, đám giỗ bên gia đình chồng đều đến tay tôi lo liệu, từ tiền bạc đến tổ chức. Anh chị chồng tôi thì chỉ góp mặt, không chia sẻ bất cứ trách nhiệm nào, từ việc chuẩn bị đến tiền nong.
Câu trả lời của chồng đã đặt dấu chấm hết cho sự hy sinh của tôi 10 năm gồng gánh nhà chồng. Ảnh minh hoạ
Bố mẹ tôi có điều kiện kinh tế tốt, chưa bao giờ đòi hỏi hay nhận sự hỗ trợ từ tôi. Thậm chí, ông bà còn tặng chúng tôi căn nhà đang ở để tiện đường cho hai đứa nhỏ đi học nhưng điều đó chưa từng khiến chồng tôi bớt dành tâm sức lo cho gia đình riêng của anh, mà ngược lại còn làm tôi cảm thấy bị lãng quên.
Hai con tôi một cháu đang học lớp 2, một cháu đang học lớp 4. Tôi muốn đầu tư hết mình cho tương lai của con, cho con học trường tốt, nhưng chi phí ngày càng đắt đỏ. Trong khi đó, chồng tôi lại tiếp tục dành tiền gửi về cho cha mẹ và anh chị em của anh, dù gia đình ấy chưa bao giờ hỗ trợ ngược lại hay có tiếng nói sẻ chia.
Đau đớn với mối tình 10 năm không thành, cuối cùng tôi cũng tỉnh ngộ
Nhiều hôm hết tiền, tôi hỏi: “Anh còn đồng nào không, em cần…” thì anh buông những lời khó nghe: “Như thế còn chưa đủ tiêu à mà xin thêm” trong khi tôi chỉ cần tiền lo cho con cái, gia đình chúng tôi.
Cuối cùng, tôi đã không thể chịu đựng thêm được nữa, như giọt nước tràn ly… Tôi yêu cầu hai vợ chồng ly hôn, cái gì cũng đến tay tôi, chăm con, lo cho con, đi làm kiếm tiền cũng là tôi. Bố mẹ tôi nói sẽ lo tất cả chi phí cho các cháu, không cần bố chúng cấp dưỡng. Bố mẹ chồng tôi đến nhà, muốn nói chuyện nhưng tôi từ chối. Tôi cần sự tự do, không phải gánh nặng đã kéo dài quá lâu.
Chồng tôi vẫn sống cùng nhà nhưng chúng tôi không còn nói chuyện. Anh cố gắng năn nỉ nhưng tôi đã đưa ra quyết định. Tôi chỉ muốn dành tất cả tình yêu và sức lực của tôi cho các con, cho tương lai của chúng, và tìm lại sự thanh thản mà tôi đã đánh mất trong suốt 10 năm qua.
News
Thôi xong đến bình giữ nhiệt còn như thế này
Mới đây, thông tin bình giữ nhiệt Inox Trung Quốc có chất gây ung thư đang được sử dụng rộng…
Trời ơi, đến nước giặt còn có chất này thì sớm muộn cũng đi thôi
Khi giặt giũ người ta thường nghĩ ngay đến dùng bột giặt hay nước giặt, tuy nhiên ít ai biết…
Nước vừa rút, lực lượng cứu hộ đã đu dây vào lòng hố tử thần, phát hiện thứ không thể tin nổi phía dưới đáy
Nước vừa rút, lực lượng cứu hộ lập tức đu dây vào lòng hố tử thần (Na Rì) tìm kiếm nạn nhân…
Nữ nhân viên nhà th;;uốc Long Châu đã khai hết mọi chuyện rồi, trời ơi quá kinhkhung!
Số thuốc lấy cắp từ kho có tổng giá trị 1,4 tỷ đồng được bị cáo giấu trong ba-lô và…
Trời ơi thế này thì chối làm sao được, còn có bằng chứng kinhkhung hơn thế nữa!
Sau kiểm tra, một cửa hàng Fresh Shop tại TP.Cần Thơ đóng cửa, người tiêu dùng dè dặt khi mua…
Không ai ngờ phía dưới ao cá trê Tịnh Thất Bồng Lai lại tồn tại 1 thứ này, nhìn thấy mà nổi gai ốc
Sau khi Công an tỉnh Long An thông báo truy tìm Diễm My, tung tích của cô gái này vẫn…
End of content
No more pages to load