Được thăng chức mới 1 tuần mà tôi đã tốn không ít tiền khao. Chiều qua, sếp gọi tôi vào đưa cho cái thiệp mời dự tiệc đám cưới quý tử. Nhìn tên nhà hàng, tôi muốn tụt huyết áp.

Tôi làm cho công ty này được chục năm, từ hồi mới thành lập nhưng mãi vẫn là nhân viên bậc trung. Đầu tuần trước, sếp bỗng dưng thăng chức cho tôi. Tại cuộc họp công ty, sếp tuyên bố tôi được lên chức trưởng phòng vì những cống hiến bao năm qua.

Sếp nói muốn thăng chức cho tôi từ lâu rồi nhưng vì chưa đúng thời điểm. Sếp không cần nói ra thì tôi cũng biết rõ nguyên nhân là do mình không khéo giao tiếp. Nhiều khi tôi cũng cố nói hay, có điều chữ ra tới gần cửa miệng rồi lại chui tọt vào trong. daudauvitien.jpg

Ảnh minh họa: The Independent
Nhưng bất kể vì lý do gì thì lần thăng chức này cũng thật đáng giá, cho thấy công sức của tôi cuối cùng cũng được ghi nhận. Vừa được lên chức, tôi lập tức trở thành đối tượng phải mời khao đồng nghiệp. Về nhà, tôi cũng phải mời anh em, họ hàng tới ăn cơm.

Thế là chỉ trong 1 tuần, tôi đã phải tốn kha khá tiền bạc. Tôi tặc lưỡi cho qua, đợi hết tháng này, nhận lương mới thì bù lại sau vậy.

Chiều qua, sếp gọi tôi vào phòng, bảo có việc. Tôi lập tức bỏ cốc nước uống dở xuống bàn làm việc rồi chạy vào. Trong phòng sếp đã có mấy người đứng chờ, toàn là cấp trưởng, phó phòng trong công ty. Sếp đưa cho mỗi người một phong bì, làm ra vẻ bí mật.

Cầm chiếc phong bì trên tay, tôi sờ sờ thấy thứ bên trong cứng cáp. Mở phong bì, thì ra là thiệp mời đến dự tiệc cưới của con trai sếp. Sếp nhẹ nhàng nói, đây là thiệp mời riêng nên muốn chúng tôi giữ bí mật, tránh để anh chị em nhân viên trong công ty bàn tán.

Thì ra, sếp chỉ mời các trưởng, phó phòng và một số anh chị em thân thiết trong công ty tới dự tiệc đám cưới của con trai, còn các nhân viên khác thì chỉ đơn giản là báo hỷ thôi. Được mời riêng thế này là một “đãi ngộ” chỉ dành cho cấp “có tóc”, tôi thấy cũng tự hào.

Thế nhưng, khi nhìn vào tên nhà hàng, nơi sếp tổ chức đám cưới cho con trai, tôi thấy choáng váng. Đây chẳng phải là nhà hàng sang chảnh, nổi tiếng đắt đỏ mà trước chúng tôi từng kể cho nhau nghe hay sao, cỗ cưới ở đây chắc chắn không thể rẻ như chỗ khác.

Đi dự đám cưới ở đây, phong bì mừng chắc không thể mấy trăm nghìn được, chí ít cũng phải tiền triệu. Chưa kể, đây là đám cưới của con trai sếp và tôi lại vừa mới lên chức. Kiểu gì thì tôi cũng phải thể hiện một chút, không sau này lại khó nhìn mặt sếp.

Nhưng tôi không biết là nên mừng tối thiểu bao nhiêu. Tôi định nghe ngóng xem các trưởng, phó phòng khác “đi” bao nhiêu để còn bắt chước nhưng ai cũng kín như bưng. Cũng phải thôi, đây cũng là một “cuộc chiến công sở” mà, ai lại đi khoe chuyện đó ra.

Tối qua, tôi bàn bạc với vợ, dự định mừng con sếp phong bì 5 triệu đồng. Vợ tôi trừng mắt nhìn tôi, kêu “tiền đâu ra mà mừng lắm thế?”.

Tôi giải thích đủ kiểu nhưng vợ tôi không chịu. Vợ tôi bảo, lương của tôi là do sếp trả, mừng bao nhiêu thì cũng vẫn là tiền của sếp. Sếp lại biết rõ hoàn cảnh gia đình của tôi. Mừng đám cưới con sếp bằng 1/3 lương nhận được thì gia đình còn ăn gì, uống gì nữa.

Nói chung, vợ tôi bảo tôi không cần sĩ diện, mừng 2 triệu là được rồi. Tiệc cưới to đến mấy thì cũng chỉ mừng thế thôi. Tôi cũng muốn nghe theo vợ nhưng lại lo ít quá. Theo các bạn, tôi phải làm thế nào bây giờ. Cho tôi xin ít kinh nghiệm.